Đi ăn phở, thấy người phụ nữ rửa bát cứ lấm lét nhìn mình, tôi tò mò tìm hiểu thì bàng hoàng khi biết mặt cô ấy
Tôi đứng chết trân tại chỗ, không sao tin nổi. Còn người phụ nữ ấy cũng vội vã kéo nón che kín mặt.
Cách đây 7 năm, vợ cũ tôi bỏ trốn cùng với người yêu cũ của cô ta khi con trai chúng tôi mới hơn 1 tuổi. Giai đoạn khốn khó đó, tôi vừa đi làm, vừa chăm con. Mẹ tôi ở quê phải lên phụ giúp. Vợ cũ chẳng đoái hoài đến con nữa, chỉ về gặp con đúng một lần lúc chúng tôi ra tòa ly dị. Tôi đã từng rất hận vợ cũ.
Cũng vì tổn thương cô ta đem lại quá lớn nên tôi bị mất lòng tin ở phụ nữ. 7 năm qua, tôi đơn độc chăm con, lấy con và công việc làm niềm vui. Hiện tại, tôi đã có nhà riêng, có xe ô tô, cuộc sống cũng ở mức khá giả.
Mấy ngày trước, tôi dẫn con đi ăn sáng ở một quán phở mới khai trương. Có một người phụ nữ, vóc dáng gầy gò, đeo khẩu trang kín mặt cứ lấm lét nhìn cha con tôi. Thấy lạ quá, khi ăn xong, tôi chủ động bưng bát xuống chỗ rửa chén để nhìn cho rõ cô ta.
Lúc đó, cô ta đang cúi mặt rửa bát nên không để ý tôi đi đến. Tôi lên tiếng gọi, cô ta ngước mặt lên nhìn. Tôi choáng váng, đánh rơi cả bát trên tay. Còn cô ta cũng vội đeo khẩu trang, kéo nón che kín mặt mình lại.
Đó là vợ cũ của tôi. Cô ta hốc hác, xanh xao, gầy ốm đến mức tôi không thể nhận ra nếu như cô ta đeo khẩu trang.
Tôi vội đi ra tính tiền, định dẫn con về thì vợ cũ chạy theo. Cô ta chặn tôi lại, níu tay tôi khóc lóc xin lỗi. Vợ cũ nói muốn được qua lại thăm con, xin tôi cho phép cô ta đến nhà chăm sóc con để bù đắp lỗi lầm trước đây.
Nhưng tôi không chấp nhận. Người như cô ta không xứng đáng làm mẹ của con tôi nữa. Chỉ là thấy tình cảnh khốn khổ của cô ta hiện tại, tôi cũng chạnh lòng. Có nên cho vợ cũ một ít tiền để làm lại cuộc đời, coi như hết tình hết nghĩa không?