Người ta thường nói: người vợ là vị khán giả cuối cùng trong cuộc đời của chồng, còn người chồng lại là cuốn sổ tiết kiệm cuối cùng của người vợ.
Cái gọi là “vị khán giả cuối cùng” là chỉ một người chồng, dù cuộc đời anh ta trải qua biết bao thăng trầm đi nữa, thì người cuối cùng chứng kiến anh ta về với lòng đất không ai khác chính là người vợ.
Còn cái gọi là “cuốn sổ tiết kiệm cuối cùng”, chính là chỉ một người vợ sau khi bước vào tuổi già, dù cho con cháu đầy nhà, nhưng người có thể bầu bạn cùng cô ấy đến cuối đời chỉ là người chồng mà thôi.
Nói đến vợ chồng, không phải chỉ xuất phát từ tình yêu, và cũng không phải chỉ vì tình yêu mà bền vững. Chữ “tình” đó, còn bao gồm cả tình thân và ân tình.
Một cặp vợ chồng có sự khác biệt lớn về ngoại hình cũng có thể sống hạnh phúc tới bạc đầu;
Hay một đôi có sự chênh lệch học thức cũng vẫn có thể bầu bạn đến trăm năm,
Hay một cặp khi còn trẻ thì suốt ngày đấu khẩu, tranh cãi, nhưng về già lại bỗng nhiên hoà hợp, êm ấm…
Tuy mức độ khác nhau, nhưng có thể thấy, tuyệt đối không phải vì tình yêu của các cặp vợ chồng đã có nhiều chuyển biến, mà nguyên nhân chính là thời gian dài cùng chung sống đã giúp họ tích luỹ được không ít “ân tình”.
Điều đáng nói ở đây, ân tình này, thường không đến từ giai đoạn êm ấm, mặn nồng mà xuất phát từ những sự không vừa ý, những khó khăn, thăng trầm. Có thể là sự xả thân ứng cứu khi bạn đời gặp khó khăn; là sự chăm sóc ân cần khi bạn đời bệnh nặng; hoặc là sự lạc quan, động viên lẫn nhau trong những tháng ngày đạm bạc; hay đơn giản là sự kề vai sát cánh khi rơi vào cảnh cô lập bởi bạn bè người thân…
Thứ tình cảm này không có bất kì vật chất hay lợi ích nào có thể thay thế được. Trong sự “ân ái” của tình vợ chồng, bao giờ chữ “ân” cũng được đặt lên trước nhất chính là do ân tình vợ chồng luôn luôn vượt lên trên hai chữ ái tình.
Và cũng vì thời gian chung sống gắn bó lâu dài mà vợ hoặc chồng đều có thêm những thiên chức mới: cha và mẹ.
Trong cuộc sống, bản năng của thiên chức này sẽ vô tình được bộc lộ ra, và vô tình vợ hay chồng đều trở thành những người cha người mẹ, ngay cả với bạn đời. Nói cách khác, bạn sẽ che chở cho bạn đời của mình giống như cách bạn che chở cho những đứa con của bạn. Dù đối phương có bao nhiêu khuyết điểm, hay khi còn trẻ đối phương đã phạm những sai lầm không thể tha thứ thì bạn cũng sẽ mở lòng, chấp nhận và bao dung cho người bạn đời.
Nói một cách nghiêm túc, đó mới thực sự là yêu.
Mặc dù thứ tình yêu này không hề lãng mạn, nhưng nó lại hàm chứa biết bao tình thân, tình bạn, tình nghĩa… Do đó, dù giữa vợ chồng không có xuất phát điểm là tình yêu thì hôn nhân vẫn có thể vui vẻ, hạnh phúc.
Có mọi thứ trên đời cũng không bằng có một người bạn đời tốt; không có mọi thứ trên đời cũng phải có một tuổi già vui vẻ. Hãy ghi nhớ và trân trọng người bạn đời bên cạnh.
Quỳnh Chi